Vớt vát cho thầy Phú Sĩ để chữa thẹn cho mình luôn, chớ trong thâm tâm Tuấn Vũ đã thấtvọng não nề: “Con mẻ biết mượn tìên đi đánh bạc, là coi như tiêu rồi!” Đưa ly nước uống một hơi, Tuấn Vũ đứng dậy nói câu tháo lui trước, để thầy ở lại tới đâu thì tới. Tâm lý dân cờ bạc, cái gì cũng nôn nóng hết, Tuấn Vũ nghĩ con đường mượn tìên Kim Đan còn nhìêu chông gai lấm, chàng ta muốn rời bỏ “chiến trường” này, để còn chạy đi chỗ khác. Thầy Phú Sĩ cũng vờ giữ Tuấn Vũ lại cho lich sự:
Chờ mình chút xíu mà!
– Thôi được rồi, thầy ở lại đi, mình gặp lại sau.
Hành động của Tuấn Vũ vô tình nhưng cũng như được sắp xếp
Còn lại hai người, thầy Phú Sĩ và Kim Đan dễ nói chuyện hơn. Kim Đan lên tiếng trước:
– Thằng cha đó là đệ tử của thầy hả?
– Không, bạn đó.
Rõ ràng, cuộc đời có nhìêu đìêu không sắp trước, nhưng khi xảy ra thì như là mong muốn. Từ lâu nay rồi, kể từ khi thầy Phú Sĩ có vợ, Kim Đan bỏ chồng, cặp với Trường Can, rồi cho Trường Can de. Kim Đan thỉnh thoảng có nhớ tới thầy Phú Sĩ. Bởi vì ngựa lâu ngày không đươc cỡi, chưn cẳng ngứa ngáy, nhất là ngựa hăng nhưKim Đan. Cái thời hàn vi, Kim Đan còn nhớ lúc thầy Phú Sĩ cho bùa nàng. Thầy có “ếm” nàng một phát. Nói ngay, lúc đó túng quá nhắm mắt cho thầy để. Nhưng sau này nghĩ lại nàng còn thấy “rêm” mình dài dài. ơ thầy có cái gì đặc biệt lắm, thầy từ tốn nhưng đánh đâu trúng đó Cái võ của thầy, nếu nói theo chuyện chưởng là “vô chiêu thấng hữu chiêu”.
Xem truyện tranh nhật bản 18+ hoc sinh phịch nhau cực hấp dẫn
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169