Thầy Hòa dạy nhìêu học trò phụ \nữ, nhưng thầy chỉ chấm Ngọc, ớ người đàn bà này hình như toát ra hơi hám vừa dẻo vừa bền. Đây có lẽ là hai yếu tố đặc biệt nơi Ngọc khiến đàn ông dễ bi cuốn hút vào. Nhất là hoàn cảnh Ngọc: Độc thân một con, lại khá lâu rồi không có chất đàn ông dính vào, nên trông nàng “gin” quá chừng. Mỗi lân hồi hộp, Ngọc thớ nhanh, bộ ngực cứ nhấp nhô, trăm phân trămlà thứ thiệt, khôngcao không thấp, múp múp ẩn dấu dưới làn vải nhăn, khiến người đối diện tưởng tượng có thể phát nổ cả óc.
Thầy trò tâm tình chưa được mấy câu, bỗng có tiếng động nơi cửa trước. Hình nhưcó ai đang tra chìa khóa vào ồ Ngọc quýnh quáng đứng dậy vén màn cửu nhìn ra. “Thôi chết rồi, thằng cha Toàn về.” Ngọc nói nhỏ nhưng cũng đủ cho thầy Hòa nghe. Anh ta đoán chừng đây là ông chủ nhà, nên Ngọc mới có vẻ hốt hoảng như vậy.
Cửa mớ, thấy có người ngồi sẵn trong nhà, Toàn khựng lại một giây. Ngọc lên tiếng giới thiệu:
– Đây là Toàn, chủ nhà. Còn đây là thầy dạy Anh văn của mình.
Hai người đàn ông chào nhau ngượng ngập. Ngọc vừa vén tóc, vừa vả lả với Toàn:
– Hôm nay anh về sớm?
Toàn làm thinh đi thẳng về phía trong, Ngọc cũng rảo bước theo sau.
Tội nghiệp thầy Hòa, bỏ cả buổi ăn trưa tới thăm cô học trò một con, lời ong bướm chưa thả ra được mấy câu lại gặp ngay kỳ đà cản mũi, thấy Ngọc có vẻ ngán ông chủ nhà quá độ nên anh cũng hơi bẽn lẽn. Tưởng mình tới đem nìếm vui an ủi cho Ngọc, ngờ đâu lại làm cho nàng bối rối thêm. Hòa hơi hối hận. Anh ta chéo hai chân vào nhau, nhịp đầu mũi giày xuống sàn nhà, tấm thảm lại êm quá không gây ra một tiếng động nào khiến chàng thấy vô duyên thêm.