VN88 VN88

Xem truyện tranh nhật bản 18+ hoc sinh phịch nhau cực hấp dẫn

Ngọc thở hất ra một hơi ngắn, Thầy Phú Sĩ đã đo lường được trọng lượng của hơi thớ này, thầy cười vả lả:
“Anh sẽ lo liệu cho em”. Tiếng anh thầy xưng ngọt sớt, chẳng bù lại tiếng “thầy” xa cách lúc trước đó một giờ.
Trong bóng tối lờ mờ, hàm rãng thầy nổi trắng lên qua nụ cười duyên, Ngọc muốn buông lời thống trách nhưng lại thôi. Trống treo ai dám đánh thùng, bố không ai dám dở mùngchun vô’? Trong hoàn cảnh này, trái ngược lại: Chính Ngọc đã dởmùng thầy. Thầy là một con người, ai thấy muỗi mà không dang tay đập. Đập mạnh hay đập khẽ cũng phun máu, máu dính vào tay là coi như ăn tiền. Ngọc chỉ hậm hực có một đìêu là thầy đập khẽ quá. Thầy thường dùng ngón tay trỏ búng vào cánh muỗi khiến muỗi phải tránh né, bất thần thầy nhết Ngọc vào lòng bàn tay, khiến nàng ngộp thở, sau đó thầy mới ra chiêu.

Thằng con Ngọc là thàng phá đám. Bình thường nó ngủ dậy rất trưa, bữa nay mấc chứng gì nó thức sớm hơn, khiến cuộc chiến tàn lúc chưa phân thắng bại. Đây chỉ mới là theo ý nghĩ của Ngọc thôi, chớ đối với thầy Phú Sĩ thì coi như xong rồi. Bài luận văn hay dở không cần biết, chỉ khó là lúc nhập đề, lung khởi hay trực khởi không quan trọng, miễn thầy mớ được ý là tốt rồi. Cá đã vào nôm như cá mắc cạn, đánh vẩy lúc nào không được.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.