Tuy tôi còn thèm lắm, nhưng hỏi thèm cái gì tôi cũng chẳng biết. Câu nói chưa ra của Phong làm đầu óc tôi chợt tò mò không hiểu người đàn ông khác có giống như Trương, nằm ngủ như chết sau khi thoả mãn ?. Trong tâm tư tôi quên bẵng hành động tội lỗi vừa qua mà chỉ quay cuồng với ý nghĩ lúc Phong ra sẽ ra sao
– Thôi sửa soạn về chị Quyên. Hết giờ làm rồi đó
Tôi bẻn lẻn đứng lên sửa lại quần áo. Phong chở tôi về, nhưng hôm nay cả hai cùng im lặng theo đuổi những ý nghĩ riêng tư trong đầu. Không biết Phong ra sao, nhưng tôi hoàn toàn không gợn lên một chút mặc cảm tội lỗi nào hết. Đến nhà. Trương vẫn ngồi trước bàn học, cặp kính trễ xuống chăm chú đọc. Con mọt sách không hề quan tâm đến tôi. Tự nhiên tôi thấy nghèn nghẹn trong cổ.
Nhã làm lâu năm nên có chức phận trong công ty thầuHình như tôi là người mang đến những điều không may cho tình nhân. Cả tuần không gặp Phong, tôi thèm khủng khiếp. Tôi không nghĩ là Phong hối hận nên tránh né vì Phong là tuýp người trẻ sống bất cần đời. Nghe tin đồn mang máng Phong bị đuổi vì bị bắt quả tang hút cỏ trong phòng điện. Sau một thời gian tôi lại bị chuyển qua làm chung building với Nhã. Chỉ một thời gian ngắn tôi đã biết Nhã thường lén trốn việc thủ dâm trong nhà vệ sinh. Nhìn bên ngoài khó ai có thể ngờ người đàn ông chững chạc như Nhã lại làm những chuyện như vậy.. Lương khá lại không thấy vợ con. Vậy m`a chẳng bao giờ thấy Nhã lợi dụng để ngồi chỉ tay năm ngón. Lúc Nhã tình nguyện đưa tôi về, tôi có ý nghĩ không đẹp. Nhưng sau nhiều lần chỉ thấy Nhã lầm lì im lặng suốt quãng đường, tôi đâm ra tội nghiệp Nhã. Tôi biết Nhã cũng có những thèm muốn của người đàn ông lao động nhưng vì hoàn cảnh nào đó nên không tỏ lộ. Có lần tôi hỏi Nhã về chuyện vợ con chỉ thấy Nhã thở dài. Sau này tôi biết vợ Nhã bỏ đi theo một người đàn ông bằng cấp. Nhã có vẻ thù hận đàn bà.