Hai năm sau, gia đình tôi thoát được và đến định cư tại Mỹ. Đời sống tây phương tưởng như sẽ kéo Trương ra khỏi lớp vỏ cổ lỗ, nhưng không. Trương càng đam mê với sách vở, miệt mài với bút viết. Tôi không thể trách và cũng không thể phủ nhận Trương là người có chí. Vừa đi học, vừa đi làm nên lăn ra giường là ngủ say vùi. Thấy Trương vất vả quá tôi cũng xin đi làm để phụ giúp thêm, nhưng Trương nhất định không cho. Trương chỉ muốn tôi đi học nhưng có biết đâu đầu óc của tôi chẳng thiết tha gì đến chữ nghĩa. Cuối cùng tôi cũng xin được một việc part-time cùng với đám tỵ nạn mới sang.
Công việc thật giản dị, hút bụi lau dọn các văn phòng dưới phố. Cũng tại đây tôi quen Phong. Phong nhỏ hơn tôi vài tuổi. Nhờ Phong tôi biết cách làm dối trá cho xong việc mau chóng và cũng vì vậy mà tôi rảnh rỗi đi lục báo đọc. Dĩ nhiên báo chí trong các văn phòng không phải chỉ là thứ văn chương kỹ thuật thuần tuý mà còn có các loại sách khiêu dâm mà chưa bao giờ tôi được xem qua. Có lần đang xem tạp chí…., Phong mở cửa vào bắt gặp làm cho tôi đỏ mặt ngượng ngùng. Nhưng Phong có vẻ coi đó như là chuyện thường tình. Vài tuần sau thì Phong nói chuyện với tôi như với người bạn cùng trang lứa làm cho tôi cũng cảm thấy vui vui là lạ. Phong còn rủ tôi xem phim. Nửa tò mò, nửa ham muốn, tôi theo Phong lên tận lầu cao nhất. Phong dùng ống nhòm quan sát từ trong bóng tối các cửa sổ của những building chung quanh. Sau đó Phong đưa cho tôi xem. Dưới ánh sáng lờ mờ tôi nhìn thấy hai người ôm nhau. Tim tôi đập loạn xạ trong khi Phong bình thản nói hôm nay không có cảnh hấp dẫn. Hôm khác Phong sẽ tìm tôi khi nào gặp. Dần dần việc dán mắt vào ống nhòm không còn làm cho tôi xấu hổ mà coi như đó là cách tiêu khiển thời gian lãnh lương.